KN798651
Ảnh lớn
Chân dung
Nghiêng trái
Toàn thân
Xem Video tại Tiktok
Huỳnh Ngọc Hiếu
Quê quán: Tỉnh Thừa Thiên Huế
20 Bình chọn
Bình chọn ngay
Bình chọn & chia sẻ để giúp thi sinh được PTTM miễn phí và nhận giải thưởng lan tỏa
Kính gửi Ban Tổ Chức chương trình Hành trình Lột Xác mùa 7, Hôm nay, em viết những dòng này với tất cả trái tim mình, không chỉ để sẻ chia câu chuyện cuộc đời mà còn để bày tỏ ước mơ, nỗi đau và khao khát được một lần nữa đứng lên, tự tin dấn thân vào hành trình truyền cảm hứng của một người trẻ. Em là Huỳnh Ngọc Hiếu, hiện là sinh viên năm nhất ngành Truyền thông Chuyên nghiệp tại Đại học RMIT Việt Nam, đồng thời là sinh viên năm hai ngành Marketing Technology tại Đại học Kinh tế TP.HCM. Có người từng nói, "Mọi người đều có một câu chuyện. Và câu chuyện của bạn là duy nhất." Đối với em, câu chuyện ấy không phải là một bi kịch để than vãn, mà là một hành trình để khẳng định: dù khởi đầu không hoàn hảo, nhưng nghị lực và khát vọng sẽ vẽ nên một tương lai rực rỡ. Khi em vừa tròn bảy tháng tuổi, một bi kịch đã ập đến. Em mắc phải căn bệnh u nguyên bào võng mạc – một căn bệnh hiểm nghèo với tốc độ di căn nhanh chóng và khó kiểm soát. Vì gia đình không đủ điều kiện chạy chữa, em đã phải vĩnh viễn mất đi bên mắt trái. Ba mẹ em, vì quá thương yêu và không muốn em phải sống trong cảnh mù lòa, đã cố gắng giữ lại mắt phải. Thế nhưng, căn bệnh quái ác không buông tha. Đến khi em gần hai tuổi, khối u di căn đã trở nên ác tính hơn, buộc gia đình phải đưa ra quyết định đau đớn: nạo vét bên mắt phải. Sau ca phẫu thuật, một hốc mắt trống rỗng đã để lại một vết sẹo hằn sâu trong tâm hồn em, theo em đến tận khi trưởng thành, khi em dần nhận thức được nỗi đau. Điều đó đã đẩy em vào một giai đoạn trầm cảm kéo dài, những ngày tháng chìm trong bóng tối của sự tự ti. Em cảm thấy mặc cảm tột cùng, sống khép kín, chỉ quanh quẩn với những cuốn sách. Có đôi lúc, em tự nói chuyện một mình, tự nghĩ về những bộ phim, những tình bạn ảo tưởng để tìm thấy chút niềm vui, chút nhẹ nhõm. Em đã từng tự hỏi: "Tại sao bạn bè đồng trang lứa có thể vui chơi, giúp đỡ gia đình, làm những điều mình thích, còn mình chỉ biết phụ thuộc, chẳng giúp được gì cho ai cả?". Đó là một giai đoạn u tối, khi em luôn có cảm giác mình như một gánh nặng của gia đình, của cộng đồng và xã hội. Em không dám trò chuyện, không dám mở lời với ai, bởi nỗi ám ảnh mỗi khi có ai đó hỏi về đôi mắt của mình. Em sợ hãi, em trốn tránh. Thế rồi, như câu nói của tác giả J.K. Rowling: "Đôi khi, bạn phải chạm đến tận cùng vực thẳm để thực sự biết mình mạnh mẽ đến mức nào." Đến một giai đoạn khi em đủ lớn hơn, em nhìn thấy sự nỗ lực từng ngày của mẹ. Mẹ em phải dậy từ 5 giờ sáng đi bán hàng, chỉ mong em được đến trường như bao bạn bè đồng trang lứa khác. Chẳng biết từ khi nào, trong em đã nhen nhóm lên mong muốn vượt lên chính mình, nỗ lực nhiều hơn. Có lẽ trong khoảnh khắc ấy, điều em mong muốn nhất chính là cố gắng học thật tốt để khiến ba mẹ tự hào. Đó là khi em lên lớp 7. Dần dần, em càng cảm thấy thích việc học, cảm thấy một chân trời mới mở ra trước mắt. Em như trở thành một phiên bản khác, có nhiều bạn hơn, và hơn hết, em hiểu được giá trị của việc học tập. Khi đủ nhận thức, em biết mình thật may mắn. Dù đã mất đi đôi mắt, nhưng bên cạnh em luôn có ba, có mẹ, có thầy cô và bạn bè luôn yêu thương, động viên. Em nhìn thấy những cô chú khiếm thị khác phải mưu sinh bằng việc bán vé số thay vì được đến trường. Khi thấy những hình ảnh đó, em đã quyết định dấn thân, chọn một cuộc đời cống hiến, thay vì chọn cuộc sống an toàn. Bởi em hiểu rằng: "Đời người ai chẳng có một lần, đã dấn thân thì dấn thân cho đáng mặt làm người". Ý chí ấy càng được hun đúc mạnh mẽ khi em nhận thức được số mệnh và ước mơ của bản thân từ năm lớp 11. Em tin rằng "Mỗi bước chân dù nhỏ, cũng làm nên một con đường". Từ đó, em bắt đầu dấn thân vào một hành trình không ngừng nghỉ để thấu hiểu người tiêu dùng, đặc biệt là những người khuyết tật, thông qua các dự án cộng đồng. Em ấp ủ một khát vọng cháy bỏng: trở thành một marketer tiên phong, một công dân toàn cầu có thể tạo ra cầu nối giữa những sản phẩm công nghệ tiên tiến – những giải pháp có thể thay đổi cuộc sống – với cộng đồng người khuyết tật nói chung và người khiếm thị nói riêng. Mục tiêu lớn nhất và cũng là sứ mệnh cuộc đời em là góp phần xây dựng nên một thành phố không rào cản, nơi mọi người, dù có bất kỳ khiếm khuyết nào, cũng có thể tiếp cận công nghệ, cải thiện cuộc sống, tự tin hòa nhập và phát huy tối đa tiềm năng của mình. Để hiện thực hóa giấc mơ vĩ đại này, em biết rằng mình phải dấn thân, phải thực sự hiểu được người dùng, hiểu được sản phẩm từ gốc rễ. Đó chính là lý do em theo đuổi các dự án cộng đồng như một phần không thể thiếu trong hành trình của mình. Một trong những dấu mốc quan trọng là dự án giáo dục hướng về phát triển bền vững (dựa trên 17 yếu tố SDG của Liên Hợp Quốc) mà em có cơ hội hợp tác cùng Microsoft, hỗ trợ học sinh khiếm thị tại trường Nguyễn Đình Chiểu. Chúng em đã tạo ra một sân chơi, nơi người khuyết tật có thể học hỏi kinh nghiệm và tham gia các buổi chia sẻ thông qua những workshop, với sự góp mặt của các diễn giả có kinh nghiệm trong giáo dục hòa nhập. Dự án đã giúp hơn 300 học sinh khiếm thị có thêm kinh nghiệm và góc nhìn, tự tin hơn khi học tập trong môi trường hòa nhập. Dự án không chỉ được thầy cô và các bạn trong trường hưởng ứng rất nhiều, thắp lên những ngọn lửa hy vọng, mà còn gặt hái thành quả ngọt ngào khi giành giải Nhất tại cuộc thi dự án cộng đồng cấp khu vực Đông Nam Á diễn ra tại Thái Lan, một cuộc thi uy tín quy tụ nhiều nhóm đến từ các quốc gia trong khu vực. Đặc biệt hơn nữa, dự án đã nhận được sự ủng hộ và hỗ trợ quý báu từ tập đoàn SCG và The Glasshouse, khẳng định tính thực tiễn và giá trị sâu sắc của dự án. Đây là minh chứng rõ nét cho sự dấn thân của em đã bắt đầu mang lại những giá trị thiết thực và được công nhận rộng rãi. Khi lên năm nhất đại học, em tiếp tục hành trình dấn thân sâu hơn vào những thách thức mà người khiếm thị đối mặt. Em đặc biệt quan tâm đến dự án thiết bị nhận biết vật cản dành cho người khiếm thị. Em đã tìm hiểu lý do vì sao nhiều thiết bị như vậy đã được chế tạo nhưng lại không phổ biến. Em nhận ra những hạn chế của thiết bị đó chính là việc sử dụng cảm biến siêu âm – một loại cảm biến có giá thành phải chăng nhưng chất lượng không cao, thường bị nhiễu sóng khi sử dụng ngoài trời. Với tư cách là cả người dùng và người tham gia dự án, em thấu hiểu sâu sắc nỗi đau của người khiếm thị. Vì vậy, em đã quyết định thay thế cảm biến siêu âm bằng cảm biến tia laser, giúp cải thiện việc di chuyển dưới trời nắng gắt, hạn chế nhiễu sóng và trả lại tín hiệu tốt hơn, giúp người khiếm thị chủ động hơn trong việc di chuyển. Dự án này đã vinh dự đạt giải Nhất tại cuộc thi dự án cộng đồng ở Thái Lan, cùng với sự hỗ trợ từ tập đoàn SCG và The Glasshouse, chứng minh tiềm năng ứng dụng và giá trị cộng đồng to lớn của nó. Gần đây, em còn tham gia vào một dự án sáng chế sản phẩm công nghệ nhằm cải thiện khả năng vật lý trị liệu cho những người gặp vấn đề về tay, với tiêu chí giá thành phải chăng nhưng công nghệ cao. Đây là một dự án mà em có cơ hội hợp tác với các sinh viên thuộc Trường Đại học Bách khoa Thành phố Hồ Chí Minh. Dù đang trong giai đoạn thử nghiệm, em tin chắc đây sẽ là một bước tiến mới để em có thể tiếp cận thêm tệp khách hàng của mình, không chỉ riêng người khiếm thị mà còn là các đối tượng khuyết tật khác. Em vẫn đang nỗ lực, bởi lẽ "đi một ngày đàng, học một sàng khôn", và đây sẽ là hành trang vô cùng quý giá để em tiếp bước, chắp cánh ước mơ của bản thân, nhân rộng những giá trị đặc biệt trên hành trình làm việc và học tập. Để thực hiện hành trình dấn thân đó và thực hiện ước mơ xây dựng thành phố không rào cản, Design Thinking là một trong những công cụ mà em vô cùng yêu thích và luôn sử dụng. Thông qua Design Thinking, em có thể thấu hiểu sâu sắc những "insights" của cộng đồng người khuyết tật, từ đó đưa ra những ý tưởng, sản phẩm công thái học (ergonomic) phù hợp, không mang tính đại trà hay qua loa. Em tin rằng, với tư cách là một người khuyết tật, em đã có đủ trải nghiệm để thực sự đồng cảm và tạo ra những giá trị khác biệt, vì "người trong cuộc mới hiểu được nỗi lòng". Thế nhưng, dù đã gặt hái những thành công nhất định, dù có cơ hội được phát biểu trước sân khấu, được bước ra ánh sáng, đôi lúc em vẫn thấy mặc cảm với những khiếm khuyết trên cơ thể, đặc biệt là đôi mắt. Em hiểu rằng mình không còn cơ hội nhìn thấy nữa. Nhưng em vẫn ao ước, khát khao có một đôi mắt giả. Để làm gì ư? Để em có thể tự tin, tự tin hơn nữa trên hành trình mình đã chọn, tự tin giúp đỡ và trao giá trị nhiều hơn cho những người xung quanh. Tự tin là chính mình, tự tin đại diện cho cả một thế hệ người khuyết tật. Em muốn trở thành người tiên phong, và điều đầu tiên em cần trang bị cho chính mình chính là sự tự tin. Vì vậy, em luôn khao khát có một đôi mắt giả, dù biết rằng đôi mắt ấy chẳng thể thấy được ánh sáng nữa. Nhưng đó có lẽ là điều an ủi lớn nhất đối với em lúc này. Bởi lẽ, "tự tin là chìa khóa của mọi thành công". Và rồi, chương trình "Hành trình Lột Xác mùa 7" xuất hiện như một ước mơ, một điều kỳ tích mà em không thể nào nghĩ đến. Em hy vọng mình có thể trở thành một trong những ứng cử viên may mắn được chương trình giúp đỡ lần này. Đó là lý do em quyết định chia sẻ câu chuyện của mình và tìm kiếm một cơ hội để lấy lại sự tự tin về ngoại hình. Em mong muốn và khát khao được trở thành một phiên bản tốt hơn, một người dám nghĩ dám làm. Từ đó, em sẽ có thể truyền cảm hứng, sẻ chia nhiều hơn cho những người cùng cảnh ngộ, giúp họ có thêm động lực vượt qua những khó khăn. Như một câu nói của nhà văn Ernest Hemingway: "Cuộc đời đẹp đẽ khi bạn biết mình đã làm tất cả những gì có thể." Em tin rằng với sự hỗ trợ của chương trình, em sẽ tạo ra những giá trị lớn hơn cho cộng đồng. Dù biết rằng phía trước là một hành trình gian nan, nhưng như ông cha ta vẫn thường nói: "Nghịch cảnh đôi khi chỉ là một phiến đá để ta bước lên và vượt qua nó. Khuyết tật đôi khi chỉ là sự bất tiện nhất thời, là bức nền để tô điểm cho thành quả cuối cùng. Không gì là không thể, chỉ sợ lòng ta không bền." Và như Helen Keller từng khẳng định: "Đời sống là một cuộc phiêu lưu táo bạo, hoặc không là gì cả." Em đã bắt đầu hành trình chắp cánh ước mơ, dám nghĩ dám làm, mong muốn có một diện mạo mới, một tinh thần mới. Em hy vọng "Hành trình Lột Xác mùa 7" sẽ là một hành trình kỳ diệu nếu em có cơ hội được đồng hành cùng chương trình. Và đây cũng chính là những bước đầu tiên trên hành trình chinh phục ước mơ của em. Em hy vọng có cơ hội được đồng hành cùng chương trình và sẽ viết nên câu chuyện cổ tích của riêng mình – một câu chuyện mà khi nhìn lại, em sẽ không còn điều gì hối tiếc về những gì đã qua. Em mong muốn đạt được điều đó. Hy vọng sau khi lắng nghe câu chuyện này, các cô chú, các anh chị có thể thấu cảm và trao cho em một cơ hội. Bên cạnh đó, em cũng xin chúc chương trình "Hành trình Lột Xác" luôn thành công rực rỡ, giúp đỡ được nhiều hoàn cảnh hơn, giúp họ tự tin hơn trên hành trình chinh phục ước mơ của mỗi cá thể. Mỗi con người là một vũ trụ riêng, ai cũng có những câu chuyện và ước mơ của chính mình. Điều đơn giản nhất chính là vượt qua những khiếm khuyết của bản thân, hoặc nỗ lực hoàn thiện để những ưu điểm lấn át đi nhược điểm vốn có mà ta không thể tránh khỏi. Sống, hãy sống hết mình, chứ không đơn giản chỉ là sự tồn tại nhất thời. Và em đã bắt đầu sống trong hành trình kỳ tích của chính mình, biến những điều không thể thành có thể, và giúp những người đang tuyệt vọng biến cuộc sống của họ thành một thiên đường không thể nào quên. Em xin chân thành cảm ơn! Trân trọng, Huỳnh Ngọc Hiếu
Nằm khuyến khích cá nhân nhận được nhiều sự ủng hộ nhất từ cộng đồng
* Cách tính điểm lan tỏa
= Điểm tương tác Video cá nhân Tiktok (1) + Điểm vote trên website (2)
(1) Điểm tương tác (ĐTT) video cá nhân trên Tiktok
ĐTT = (Lượt view / 500 + Số tim / 5 + Số bình luận / 5)

- 5 điểm = ĐTT nhỏ hơn 100
- 10 điểm = ĐTT từ 100 đến 500
- 12 điểm = ĐTT từ 501 đến 1000
- 15 điểm = ĐTT từ 1001 đến 1500
- 18 điểm = ĐTT từ 1501 đến 2000
- 20 điểm = ĐTT trên 2001

*Không nộp video = 0đ
(2) Điểm lượt Vote hồ sơ website

- 5 điểm = Dưới 50 Vote
- 10 điểm = Từ 50 đến 100 Vote
- 12 điểm = Từ 101 đến 500 Vote
- 15 điểm = Từ 501 đến 1000 Vote
- 18 điểm = Từ 1001 đến 2000 Vote
- 20 điểm = Từ 2001 Vote trở lên

*Không có Vote = 0đ

Bài dự thi khác

KN796399
Chân dung Nghiêng trái
520
Trần Phan Khánh Nam
Quê quán: Kontum
KN797437
Chân dung Nghiêng trái
3
Dương Cao
Quê quán: Hà Nội
KN797798
Chân dung Nghiêng trái
32
Châu Thị Thu Hải
Quê quán: Khánh Hòa
KN797354
Chân dung Nghiêng trái
22
Nguyễn Thị Phương Mai
Quê quán: Nha Trang Khánh Hòa
Đối tác truyền thông
thương hiệu đồng hành
Nộp hồ sơ