hồ sơ dự thi

KN691964

LOADING IMAGES
- BÌNH CHỌN và CHIA SẺ để giúp thí sinh giành cơ hội PTTM miễn phí -

0 Bình chọn

Bạn đã bình chọn...
Đỗ Thuyết Ánh Linh
33/7,ấp Thạnh Mỹ, xã Mỹ An, huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre
"Nó xấu mà có đẹp đâu", đó là lời nói được thốt ra từ chính người hàng xóm ở gần nhà em, đó là người mẹ của một đứa con gái nhỏ hơn em một tuổi. Khi ấy em và con của người đó chơi với nhau và lần đầu tiên em nghe câu đó là khi em đang học lớp 8 9. Lúc ấy em rất buồn và em mới nhận thức được mình không được xinh đẹp. Cũng vì ngoại hình không mấy nổi bật mà em có rất ít bạn bè, đôi khi bị một số bạn trong lớp ghét bỏ nữa. Từ những ngày đầu đi học mẫu giáo, bạn bè trong lớp ai cũng xa lánh em và hầu như em không có một người bạn nào chơi cùng,chỉ có một vài người ở gần nhà hay qua nhà em chơi. Mỗi lần đến tiết đó là cô bắt em ra tưới cây, không cho em chơi cùng với các bạn,chỉ có những lần bạn nghỉ em mới được vào thế chỗ của bạn đó. Em ở ngoài mà nhìn vào lớp và thèm ao ước mình được chơi trò cô giáo, đi chợ hay chơi trò chơi với các bạn, lúc ấy em rất buồn. Lên cấp 1 và 2, em hay bị một số bạn ăn hiếp và bắt nạt, cứ mỗi lần đến lớp, bạn ấy không cho em vào lớp và chọc cho em khóc thì bạn ấy mới dừng lại. Hai bạn kia, một bạn dùng viết quạch vào áo em,dùng viết đâm vào tay em làm em chảy máu nhưng khi các bạn nói thầy đưa em lên trạm y tế, thầy không cho và để em lại lớp . Cả hai bạn cùng dùng viết quạch vào sách, vở em vào lúc tập thể dục giữa giờ, rồi còn ném sách vở, bóp viết của em ra ngoài cửa sổ, khiến em phải ra đó nhặt lại. Khi lên lớp 8, vì trường bên xã em đã xây xong nên các bạn ở xã nào về xã đó học. Em được xếp vào lớp mới, cũng có bạn cũ nhưng không học chung với ba bạn kia nữa, lớp em lại có bạn kia, bạn ấy ghét em và một lần em tag bạn em vào nhóm bạn ấy nói thế này: "người ta không muốn vô rồi thì thôi", " lớp 93 đéo ai cần mày". Lức ấy em rất buồn và rất tổn thương, em đã khóc rất nhiều, khiến em rất buồn và ngày càng ít nói, tự ti khi giao tiếp rất nhiều. Các bạn hay rủ em chơi cùng là những bạn ở gần nhà, họ cho em chơi nhưng luôn khiến em phải thua trò đó và họ luôn là người chiến thắng. Một lần lúc em học cấp 1, em chơi với các bạn và không may vấp phải chiếc võng, hàm răng của em bị va xuống nền xi măng nhưng may mắn không sao, chỉ có một chiếc răng cửa bị gãy một chút. Sau đó, mỗi lần cười, em đều không dám để lộ hàm răng của mình ra vì sợ mọi người cười nhạo.Em lại không phát âm rõ âm th và r, em đọc th mà nó cứ thành h nên nhiều lúc đọc bài, các bạn bắt lỗi và hay trêu em rồi dùng những từ em đọc sai ấy đặt biệt danh cho em, khiến em có đôi chút buồn.Có đôi lúc, em không tin vào chính bản thân mình và thường nghĩ đến ý định tự sát, nhưng em suy nghĩ lại và thấy có lỗi với cha mẹ nên em đã từ bỏ ý định đó. Nhiều người họ nói em cao, lớn lên nên làm người mẫu nhưng rồi nghĩ đến gương mặt này em lại tự ti vô cùng. Ước mơ lớn nhất đời em đó là được trở thành một cô ca sĩ, được mọi người yêu mến và dùng giọng hát của mình để lan tỏa đam mê của bản thân đến cho mọi người, giúp mọi người thư giản sau những giờ làm việc mệt mỏi. Em đã thử ghi âm lại giọng hát và gửi cho nhiều bạn và được nhận xét là cũng hay nên em rất tự tin về giọng hát của mình.Nhiều lần được mọi người hỏi đến "sau này sẽ làm gì?" Em chẳng buồn trả lời và nói là " chưa biết" hoặc nói đại một ngành nào đó cho có chứ không dám nói thật ước mơ của mình. Nếu may mắn được chương trình chọn và tài trợ phẩu thuật thẩm mỹ miễn phí, em sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân mình hơn, lột bỏ vỏ ngoài tự ti, xấu xí của mình và tự tin cất cao giọng hát của mình và trở thành một cô ca sĩ, cha mẹ em cũng sẽ đỡ vất vả hơn vì không phải làm thuê làm mướn cho người ta , không bị người khác xem thường nữa. Cha mẹ sẽ tự hào về em và không còn bị người khác ức hiếp nữa. Kính mong được BTC, các bác sĩ của bệnh viện thẩm mỹ KangNam và mọi người bình chọn để em được "thay đổi chân dung, mở lối ước mơ" như chính tên của chương trình ạ.
- BÌNH CHỌN và CHIA SẺ để giúp thí sinh giành cơ hội PTTM miễn phí -

0 Bình chọn

Bạn đã bình chọn...
BÀI DỰ THI KHÁC